Friday, April 2, 2010

nhung dieu can suy ngam



15 dieu can suy ngam theo thuyet Phat
Danh vọng, địa vị, sự thành công và sự giàu có thường có khuynh hướng gia tăng cái tôi của người ta. Vì vậy, người ta sẽ lạc lối, giống như người lạc đường không thể về nhà được. Ai chứa đầy kiến thức thì điếc trước lời phải trái. Khi hai người tranh luận, một người thường đưa cái biết của mình vào. Cho nên rút lại chỉ nghe thấy tiếng của mình mà không học thêm được gì cả.
1. Sống trong hiện tại
Phật hỏi đệ tử:
- Cuộc sống người ta được bao nhiêu?
Các đệ tử thay nhau trả lời:
- 80 năm.
- Sai.
- 70 năm.
- Còn sai.
- 60 năm.
- Sai.
- Vậy người ta sống bao lâu?
Phật mỉm cười đáp
- Đời người chỉ thuộc trong vòng hơi thở.

Lời bình
Đừng ỷ vào quá khứ và cái sắp tới, hãy sống với thực tại.

2. Sau khi chết người ta đi về đâu
Hoàng đế Goyozer đang học thiền với thiền sư Gudo Toshoku.
- Bạch thầy, sau khi chết, người ta đi đâu?
- Tôi không biết.
- Tại sao thầy không biết?
- Vì tôi chưa chết.
- ???
Lời bình
Khi sống, con người nên thưởng thức những vẻ đẹp và bí ẩn của cuộc sống theo cái nhiều người sống. Không cần quan tâm đến thế giới sau khi chết. Hãy sống trọn hôm nay, đừng lo ngày mai vì chuyện ngày mai thì mai mới xảy ra.


3. Định mệnh nằm trong bàn tay

Thời xưa, có vị tướng quyết tấn công địch dẫu quân địch mạnh hơn gấp nhiều lần. Trên đường
tiến quân, ông dừng chân ở một đền thờ cầu nguyện, xin giúp đỡ. Sau đó, ông rút ra một đồng
xu và nói lớn với quân sĩ:
- Bây giờ, ta sẽ lấy đồng xu để xin keo.Nếu là sấp, quân ta sẽ thắng còn ngửa thì quân ta sẽ bại.
Chúng ta phó mặc mạng sống cho định mệnh. Đồng xu bay lên, xoay mấy vòng và rơi xuống
đất.
- Sấp rồi ! Chúng ta sẽ thắng ! Hãy xông lên chà nát quân thù ! - Ba quân reo hò phấn khởi.
Sau trận chiến, toàn bộ quân địch hùng hậu đông đảo bị đánh bại hoàn toàn. Vị phó tướng vui vẻ nói với tướng quân:
- Không ai có thể thay đổi được bàn tay định mệnh.
Tướng quân chỉ mỉm cười không đáp. Ông xoè tay đưa đồng tiền ra. Cả hai mặt đồng xu đều là mặt sấp.
Lời bình
Thiên đàng rất công bằng đối với tất cả mọi người, không thiên vị dành riêng cho ai. Sự giúp đỡ duy nhất mà bạn có được là chính bản thân bạn !!!.


4. Con sóng nhận thức
Nhìn thấy một con sóng cao lớn bên cạnh, con sóng nhỏ tỏ ra bực mình:
- Bực ghê. Sóng kia lớn quá, sao ta bé tí. Chúng mạnh mẽ xiết bao sao ta yếu đuối thế này.
Con sóng to cười đáp: - Đó là vì không nhận ra gốc gác của mình mà bạn buồn bực thế.
- Tôi không là sóng thế là gì?
- Sóng chỉ là hình thức tạm thời trong bản chất của bạn. Kỳ thực bạn là nước. Một khi nhận ra
bản chất của chính mình là nước, bạn sẽ không còn ấm ức với cái vỏ sóng này và không còn
buồn bực gì nữa.
Con sóng nhỏ hiểu ra, cười vui vẻ:
- À, bây giờ thì tôi hiểu. Bạn và tôi tuy hai mà một.
Lời bình
Con người cho rằng "ngã" là ta nên xảy ra phân biệt ta và người mà buồn khổ. Thực ra loài người được cấu tạo cùng một bản chất trong thiên nhiên bao la.

5. Thiên đường địa ngục
Một vị tướng quân đến gặp thiền sư Ekaku hỏi:
- Bạch thầy, thiên đường hay địa ngục có thật hay không?
- Thế ngài là ai?
- Tôi là tướng quân.
Bất ngờ, thiền sư cười lớn:
- A ha! Thằng ngốc nào cho ông làm tướng vậy,trông ông giống anh hàng thịt.
Tướng quân nổi giận, rút gươm:
- Tao băm xác mi ra !!!
Thiền sư vẫn điềm tĩnh:
- Này là mở cửa địa ngục.
Chợt giác ngộ, vị tướng sụp xuống lạy:
- Xin... xin thầy tha lỗi cho cử chỉ thô bạo vừa rồi của tôi.
- Này là mở cửa thiên đường - thiền sư Ekaku mỉm cười.
Lời bình
Thiên đường, địa ngục không phải là chỗ con người tới sau khi chết mà nó ở đây và bây giờ!
Lành, dữ đều do tư tưởng. Cửa thiên đường địa ngục mở ra bất cứ lúc nào.

6. Thiên đàng địa ngục đều do tâm tạo
Có một bà lão biệt danh "mụ già hay khóc". Trời mưa, mụ cũng khóc, trời không mưa mụ cũng khóc. Có người hỏi bà:
- Bà lão ơi, sao bà lại khóc?
- Tôi có hai con gái, cô chị bán giày vải, cô em bán dù. Khi trời nắng ráo, lão nghĩ tới con em bán dù không được. Khi trời mưa, lão lại lo cho con chị, mưa gió không có khách nào chịu mua giày.
- Lão nên nghĩ rằng khi trời đẹp đứa lớn sẽ bán được, khi trời mưa đứa nhỏ bán dù rất chạy.
- À, ông có lý.
Từ đó, "mụ già hay khóc" thôi khóc. Bà lão cười suốt ngày dù trời mưa hay nắng.
Lời bình
Một điều lợi hay bất lợi sẽ tuỳ thuộc vào cách nhìn, cách suy nghĩ của bạn.
7. Phật tại gia
Yangpu về tỉnh Sichuan định tâm tìm kiếm Bồ Tát. Trên đường đi, Yangpu gặp một nhà sư. Nhà sư hỏi:
- Cậu đi đâu đấy?
- Tôi đi cầu Bồ Tát.
- Bồ Tát ở xa, chi bằng đi tìm Phật có hơn không?
- Tìm Phật ở đâu bây giờ?
- Khi cậu về nhà, thấy người đón cậu trên mình khoác cái mền, chân xỏ dép trái, đó chính là Phật.
Theo lời, cậu về nhà thì trời đã khuya. Mẹ cậu nghe con gọi cửa mừng quá vội khoác mền lên
người, xỏ dép trái. Bà chạy ào ra mở cửa và khi Yangpu thấy mẹ mình như vậy thì đứng chết lặng. 
Lời bình
Người ta tìm chân lý nhưng điều cần là thực thi ngay trong lòng, không thì khó mà gặp được.
8. Ngón tay chỉ mặt trăng
Sư Wu Jincang hỏi Lục Tổ Huệ Năng:
- Con đọc kinh Đại Bát Niết Bàn bao năm rồi mà vẫn chưa hiểu. Xin tổ sư soi sáng cho.
Lục Tổ Huệ Năng cầm quyển kinh đưa cho ni sư, nói:
- Ta không đọc được chữ, con hãy đọc, ta sẽ giúp con hiểu.
- Tổ không đọc chữ sao ngài hiểu thông nghĩa được? - Jincang rất ngạc nhiên.
Lục Tổ Huệ Năng thủng thỉnh đáp:
- Chân lý không dựa vào chữ nghĩa. Nó giống như trăng soi trên trời. Trong trường hợp này,
chữ nghĩa giống như ngón tay trỏ vậy. Ngón tay chỉ trăng mà nó không phải là trăng. Xem trăng có cần ngón chỉ không?
Lời bình
Ngôn ngữ văn tự đều là biểu tượng diễn chân lý. Đừng lầm chữ nghĩa với chân lý như đã lầm ngón tay với mặt trăng.
9. Ai đó
Kitagaki, thống đốc bang Kyoto, đến viếng đền Tofuku để thăm Keichu - vị sư trưởng đền này.
Đệ tử của Keichu vào báo:
- Kitagaki, thống đốc Kyoto muốn diện kiến thầy.
- Ta không biết thống đốc nào cả - Sư trưởng trả lời.
Đệ tử chạy ra nói với Kitagaki:
- Thầy tôi yêu cầu ngài lui gót vì không quen thống đốc nào cả.
Kitagaki hiểu ra:
- Nếu vậy, hãy báo với thầy anh có Kitagaki
muốn diện kiến.
- Để tôi thử lần nữa.
Lần này, sư trưởng ra đón tận nơi:
- Ồ, Kitagaki đấy à. Mời vào nhà.
Lời bình
Danh vọng, địa vị, sự thành công và sự giàu có thường có khuynh hướng gia tăng cái tôi của người ta. Vì vậy, người ta sẽ lạc lối, giống như người lạc đường không thể về nhà được.

10. Càng vội càng chậm
Một thanh niên nọ lên núi tìm kiếm sĩ lừng danh để học kiếm thuật. Anh ta hỏi vị sư phụ:
- Thưa thầy, nếu con luyện tập chuyên cần thì phải bao lâu mới thành kiếm sư?
- Có lẽ 10 năm.
- Cha con đã già rồi và con phải chăm sóc ông. Nếu con luyện tập chuyên cần hơn nữa thì mất bao lâu?
Lặng yên suy tư một lúc, vị sư phụ đáp:
- Trường hợp này có lẽ phải 30 năm.
Anh thanh niên không giấu được vẻ nôn nóng:
- Trước thầy bảo 10 năm, bây giờ 30 năm. Con sẽ vượt qua mọi trở lực để nắm vững kiếm thuật với thời gian ngắn nhất.
- Thế thì anh cần phải ở lại đây 70 năm - Vị sư phụ mỉm cười.
Lời bình
Những người quá nóng nảy muốn đạt đến kết quả thì hiếm khi thành công

11. Đèn đã tắt
Một anh mù đến từ giã bạn mình. Người bạn cho anh một cây đèn lồng. Anh mù cười hỏi:
- Tôi đâu cần đèn lồng. Với tôi, sáng hay tối có gì khác.
- Tôi biết. Nhưng nếu không mang nó theo, trong bóng tối người khác có thể đụng vào anh.
- Ồ, vậy thì được.
Đi được một đoạn, bất ngờ anh mù bị một người đâm sầm vào. Bực mình, anh ta quát:
- Bộ không thấy đèn hả?
- Đèn của ông đã tắt từ lâu rồi mà.
Lời bình
Người nào dùng lời kẻ khác để dạy người có thể giống anh mù này. Đèn đã tắt từ lâu, tuy nhiên anh ta không biết điều đó

12. Bình thường tâm
- Bạch thầy, sống theo Đạo một cách siêng năng là thế nào?
- Khi đói hãy ăn, khi mệt hãy ngủ.
- Đó là những điều mà mọi người thường làm mà?
-Không, không ! Hầu hết mọi người đều không làm như vậy. Khi ăn, mọi người đầy những suy tư, ao ước và khi ngủ lại đầy những lo toan.
Lời bình
Có bao nhiêu người mà mỗi sáng thức dậy mà đầu óc không bận bịu những chuyện quá khứ?
Con người phải vứt bỏ những điều nguy đã gây ra bão tố nội tâm và sống theo bản chất nguyên thuỷ của họ vì Đạo nằm ngay trong đời sống hằng ngày.

13. Thiền trong chén trà
Vị giáo sư đại học đến gặp thiền sư Nan In để tìm hiểu Thiền. Nan In mời ông uống trà. Nan In rót đầy chén trà rồi mà cứ thế rót thêm. Giáo sư nhắc:
- Kìa thầy, chung trà đầy tràn rồi, xin đừng rót nữa.
Nan In cười đáp:
- Như chung trà này, ông cũng đầy ắp những quan niệm của ông. Nếu trước tiên, ông không
cạn chén thì sao tôi có thể bày tỏ Thiền cho ông được.
Lời bình
Ai chứa đầy kiến thức thì điếc trước lời phải trái. Khi hai người tranh luận, một người thường đưa cái biết của mình vào. Cho nên rút lại chỉ nghe thấy tiếng của mình mà không học thêm được gì cả.
14. Con quỷ bên trong
Nhà sư nọ mỗi khi bắt đầu nhập định đều thấy một con nhện khổng lồ làm ông bối rối. Nhà sư
liền vấn ý sư Tổ:
- Mỗi khi con bắt đầu nhập định thì luôn có một con nhện khổng lồ xuất hiện, dẫu có đuổi thế nào nó cũng không đi.
-Lần tới, nếu thấy con nhện xuất hiện, con hãy vẽ một vòng tròn to làm dấu xem nó từ đâu đến.
Nhà sư làm đúng như vậy. Khi ông vẽ vòng tròn to vào bụng con nhện, con nhện chạy đi, ông lại có thể tiếp tục thiền định. Sau buổi thiền định, nhà sư rất bối rối khi thấy vòng tròn nằm ngay trên bụng mình.
Lời bình
Trong cuộc sống, con người gặp phải nhiều xáo trộn và âu lo, phiền nhiễu. Nhưng âu lo tệ nhất thường là từ chính bản thân mình mà ra.
15. Đích tới có một đường đi không cùng
Một tăng đồ hỏi Thiền sư Baling Haojian:
- Nghĩa lý của sư tổ và ý nghĩa của giáo lý có gì giống và có gì khác nhau?
- Khi vịt lạnh, chúng lội xuống nước. Khi gà lạnh chúng đậu trên cây.
Lời bình
Lạnh vẫn lạnh nhưng phương thức tránh lạnh lại khác nhau. Cùng một mục tiêu nhưng mỗi loài lại có cách riêng của chúng. Để đạt mục tiêu không chỉ có một con đường, không phải ai cũng đi theo một con đường. Hãy khéo chọn...

Thursday, April 1, 2010

love forever





Lòng bao dung và tha thứ
Vạn vật trong vũ trụ có muôn màu muôn vẻ. Con người lại càng đa dạng hơn. Không một người nào giống người nào từ thể xác, đến tính tình và tâm hồn. Bởi lẽ mỗi người được lớn lên trong một gia đình riêng biệt, một thế giới với những điều kiện cùng những bối cảnh có thể nói là duy nhất cho một cá nhân. Hai tâm hồn khác biệt đã đồng tình sống với nhau chỉ vì tình yêu. Cũng như hai cực khác nhau của các thỏi nam châm thu hút lẫn nhau, tình yêu phát sinh từ những sự khác biệt đó. Nhưng cũng chính những sự khác biệt này tạo ra những xung khắc, những lầm lỗi. Và lỗi lầm nào cũng gây nên một vết thương. Vết thương càng đau khi sự xúc phạm đến từ những người thân yêu, người phối ngẫu hay những người mình tin tưởng. Theo học giả người Pháp, Henri Lacordaire, “nếu bạn muốn luôn luôn được hạnh phúc, hãy luôn luôn tha thứ và chấp nhận nhau.” Tinh thần chấp nhận là một khía cạnh của sự bao dung. Người có lòng bao dung không những tha thứ mà còn sẵn sàng đón nhận những tư tưởng hay lập trường khác với mình để cộng tác và yêu thương. Càng vui lòng chấp nhận những khác biệt thì gia đình càng dễ có hạnh phúc.
Một trong những bí quyết để duy trì đời sống hôn nhân là tha thứ cho nhau trước khi mặt trời lặn, trước khi đi ngủ. Khi có những xung đột, lúc hoàng hôn buông xuống cũng là thời điểm mà đôi vợ chồng cần nhận lỗi và tha thứ cho nhau. Trong cuộc lễ kỷ niệm 50 năm thành hôn, có người hỏi bí quyết của đôi vợ chồng. Người vợ trả lời : “Sau một cuộc cãi vã, không bao giờ chúng tôi đi ngủ mà không xin lỗi lẫn nhau”.
Với trái tim mở rộng, cử chỉ bao dung và ánh mắt tha thứ, người bạn đời sẽ mềm lòng và cảm động vì tình yêu, sự thông cảm dành cho nhau. Tình yêu vợ chồng nhờ đó sẽ vượt qua những ích kỷ và sẽ dễ hàn gắn hơn.

Ðời sống ái ân
Khi một đôi tình nhân mới cưới nhau, cả hai đều biểu lộ sự cuồng nhiệt vì muốn thể hiện họ là người tình tuyệt vời. Nhưng khi giai đoạn mới qua đi, chuyện ái ân sẽ dần trở nên kém hào hứng đối với không ít các cặp vợ chồng. Thống kê cho thấy một trong những lý do rất thông thường là thiếu vắng sự ngọt ngào, nồng nàn và lãng mạn. Nhịp sống hối hả hàng ngày của cuộc sống hiện đại đôi khi nhận chìm những khao khát và cuồng nhiệt của thuở ban đầu. Ái ân không hẳn chỉ là chuyện chăn gối. Ái ân cũng được thể hiện qua những cử chỉ trìu mến, những câu nói ngọt ngào, hay một sự vuốt ve. Những cử chỉ yêu thương nhỏ nhặt hằng ngày là những viên gạch xây nên tòa lâu đài tình ái. Bất kỳ điều gì nếu chúng ta không cố gắng đều không có kết quả và sự hài lòng. Triết lý này cũng áp dụng được cho cả chuyện chăn gối. Chuyên gia nghiên cứu của Ðại Học Warwick, Anh Quốc, cho rằng “sự tiếp xúc gần gũi của cơ thể là bộ phận cấu thành quan trọng của cảm giác hạnh phúc”. Một đời sống ái ân hài hòa hoàn mỹ là chìa khóa để duy trì tình yêu giữa vợ chồng thêm mặn nồng và bền vững.
Sức khỏe
Tổn thất lớn nhất của những cặp vợ chồng không hạnh phúc là sức khỏe. Nghiên cứu cũng cho thấy những cặp vợ chồng không hạnh phúc thường bị các bệnh về tim mạch, áp huyết cao, vì cả hai thường xuyên bất mãn với người bạn đời của mình. Sự căng thẳng trong hôn nhân, những uất ức bị dồn nén nhiều năm làm tăng nguy cơ bị tim mạch, tổn thương hệ thống miễn nhiễm và làm cho cơ thể bị suy sụp cách nhanh chóng. Thống kê cũng cho thấy những đôi hôn nhân hạnh phúc có lợi về sức khỏe hơn những người sống độc thân.Kết quả phân tích cũng chứng minh rằng sự hòa hợp trong hạnh phúc của các cặp vợ chồng càng nhiều thì huyết áp trung bình của họ càng thấp. Trên phương diện tâm lý, người được yêu luôn cảm thấy mình vui vẻ, hòa đồng và ít lo âu phiền não hơn. Yêu nhiều thì trẻ lâu.
Ngoài ra, việc chăm sóc cho sức khỏe còn được biểu hiện qua các sinh hoạt thể dục và cách dinh dưỡng trong gia đình, đặc biệt là khi các nội tướng trổ tài nấu những món ăn có lợi cho sức khỏe. Những chăm sóc nhỏ nhặt từ sự chú trọng đến cách dinh dưỡng trong gia đình, gìn giữ vóc dáng bản thân và sinh hoạt thể dục chung, tất cả đều có tác dụng rất lớn trong việc duy trì hạnh phúc hôn nhân.
Tóm lại, có rất nhiều bí quyết, cũng như những cách thức giúp duy trì đời sống hôn nhân. Ðể dễ nhớ, tôi đã áp dụng những phương thức bắt đầu bằng vần V và CH trong tổ ấm nhỏ bé của gia đình chúng tôi. Những lúc ưu tư về nhịp sống gia đình, chúng tôi lại nhớ đến các vần V và CH thì niềm vui lại lan tỏa và như có thêm sức sống: Vui tươi, Vỗ về, Vác đỡ, Chấp nhận, Chăm sóc, và Chung thủy. Với những kỹ năng này chúng tôi thiết nghĩ đã một phần nào đó tìm được chìa khóa để mở cánh cửa của hạnh phúc gia đình.
Tháng Ba. Tiết xuân đang đến nên trời chợt lạnh rồi chợt ấm. Tâm hồn tôi cũng xanh màu của những lá chồi non, cũng nở những nụ hoa vàng tím. Những nụ hoa rực rỡ của bông lúa yêu thương, của cảm thông nâng đỡ, của bao dung tha thứ, của tình chồng nghĩa vợ. Hãy cùng nhau chào đón và ôm ấp hạnh phúc được xây dựng và duy trì, như chúng ta đang đón chào Mùa Xuân mới...

cai to Y TE tai My tu nam 2010


Tác động của đạo luật cải tổ y tế sẽ được tuần tự tiến hành như sau:
Những gì sẽ có hiệu lực ngay
Giới chức chính quyền nói rằng quan tâm đầu tiên là những tác động có ngay từ bây giờ, không cần phải chờ đến mấy năm nữa. Ðó là:
Thanh niên dưới 26 tuổi tiếp tục được “ăn theo” bảo hiểm của bố mẹ.
Công ty bảo hiểm không được từ chối nhận trẻ em do tình trạng bệnh hoạn sẵn có hay ngưng bảo hiểm khi khách lâm bệnh và giới hạn chi phí chữa trị.
$250 giúp cho người có Medicare mua thuốc ở “doughtnut hole.” (Theo quy định hiện nay, Medicare trả tiền mua thuốc cho tới $2,700; hơn số đó người già phải trả 100% bằng tiền túi, nhưng quá $6,154 sẽ chỉ phải trả 5% - khoảng trống giữa hai mức đó gọi là “doughnut hole”).
Miễn trừ thuế cho khoảng 4 triệu tiểu thương để cung cấp bảo hiểm cho nhân viên của họ.
Từ 2011:
Người già mua thuốc ở “doughnut hole” chỉ phải trả 50%.
Các công ty bảo hiểm phải trả ít nhất 80% bảo phí (premium) cho dịch vụ y tế.
Từ 2013:
Thuế Medicare trích trong lương tháng sẽ tăng từ 1.45% lên 2.35% đối với cá nhân có thu nhập trên $200,000/năm và những cặp vợ chồng trên $250,000/năm.
Từ 2014:
Hầu hết dân Mỹ sẽ phải mua bảo hiểm hoặc bị phạt. Tiền phạt khởi đầu 1% thu nhập cá nhân hay $95 (nếu số nào lớn hơn). Mức phạt sẽ tăng lên dần, tới năm 2016 là 2.5% thu nhập hay $695 (nếu số nào lớn hơn). Tiền phạt cho cả gia đình giới hạn là $2,085.
Dễ dãi cho gia nhập Medicaid (bảo hiểm y tế cho người nghèo).
Gia đình nghèo được tài trợ để mua bảo hiểm y tế.
Công ty bảo hiểm không được phép từ chối bán cho người mua và không được định giá căn cứ trên điều kiện sức khỏe.
Chủ nhân các cơ sở có trên 50 người phải mua bảo hiểm cho nhân viên.
Từ 2020:
Xóa bỏ “doughnut hole” trong Medicare Part D
Lợi - hại với mọi người
Người trẻ: Ðược hưởng bảo hiểm của cha mẹ tới năm 26 tuổi. Nếu tự mua bảo hiểm, giá rẻ hơn người khác, nhưng bảo phí tương lai có thể sẽ cao hơn hiện nay.
10 triệu người già có Medicare được hưởng dịch vụ phòng ngừa miễn phí, thêm tiền mua thuốc. Tiền co-pay có thể tăng.
Cơ sở tiểu thương dưới 25 người được giảm thuế để mua bảo hiểm cho nhân viên. Tới 2017 có thể chọn công ty trên thị trường bảo hiểm (sẽ thành hình). Sau năm 2014 chỉ còn được thụ hưởng hai năm giảm thuế. Các cơ sở trên 50 người bắt buộc phải mua bảo hiểm cho nhân viên, hoặc chịu phạt.
Nhân viên các công ty trên 50 người chắc chắn có bảo hiểm. Nhưng nếu không đủ tiêu chuẩn được trợ cấp, có thể phải chấp nhận chương trình bảo hiểm do chủ nhân chọn.
Người nghèo được trợ cấp mua bảo hiểm nhưng giá bảo hiểm có thể sẽ tăng và phải trả tiền nhiều hơn.
Khi có thêm 32 triệu người được bảo hiểm, số lượng bác sĩ gia đình hiện nay (ước lượng 40,000 người) bị xem là thiếu.
Nhiều tiểu bang sẽ còn tranh chấp với liên bang về việc áp dụng Ðạo luật Cải tổ Y tế với lý do bó buộc mọi người phải có bảo hiểm. Ðặc biệt sự mở rộng chương trình Medicaid, mà liên bang và tiểu bang cùng chia phần chi phí, sẽ tạo thêm gánh nặng cho tiểu bang. (HC)