Friday, June 27, 2008

Lại bàn về giáo dục trong nước

Chúng tôi là thành phần tốt nghiệp trong nước.Tức là học vị ở nước đang phát triển.

Một đất nước trải qua nhiều cuộc chiến tranh. Người ta nói " Đối phó giặc ngoài không bằng thù trong" Mà đúng như vậy,Nước ta phải đối phó cả thù trong giặc ngoài. Do vậy mà càng khó khăn hơn bao giờ hết Về kinh tế đã xa vời, huống chi nghiên cứu khoa học. Nhưng không phải thế mà chúng tôi không cố gắng đâu nhé.
Thời tôi đi học ykhoa các thầy cũng khó lắm..6 năm học chẳng bao giờ biết đi chơi, hẹn hò. Ngày hè hay tết đều trong bệnh viện. Vì ưu tiên các anh,chị và các bạn ở xa ngoài thành phố..Thế là dân Hà Nội phải gánh hộ thôi. Nhìn các bạn học các trường ĐH khác với những bộ cánh tung tẩy mà phát thèm nhưng vì muốn mai sau làm 'Bác" nên cố gắng trường kỳ là dân trường Y. Khi đi học bài vở thời ấy là học thuộc lòng và học trên bệnh nhân. Khi đi thi bốc thăm đúng bệnh nào thì làm bệnh đó..Ai may mắn học được trên bệnh nhân thì nhớ lâu và đương nhiên được điểm cao. Tôi nhớ hồi đó K gan là hiếm thế mà tôi gặp 1 bệnh nhân K gan da vàng rơm như thế nào..mà tôi tả từ nguyên nhân, đến sinh lý bệnh và triệu chứng ..rồi cách điều trị..Và thật không ngờ thầy cho điểm 9. Càng học tôi càng thấy yêu thích tất cả các môn..Nhưng thú thật là năm thứ 5 mới thấy là cưỡi ngựa xem hoa..thực tình thì chẳng biết gì..Vì có đi sâu vào môn nào đâu.
Đến năm thứ 6 đi chuyên khoa mới biết được chút ít thế nào là nghiên cứu khoa học..Chứ không như con tôi bây giờ nó học cấp 2 đã biết báo cáo khoa học và trình bày powerpoint. Tôi tưởng con tôi như vậy là đã tự hào lắm rồi, nhưng vừa rồi biết đứa cháu tôi học mới lớp 2 ở Mỹ đã đánh máy thành thạo 10 ngón và làm 1 quyển tóm tắt các bài văn và thơ đủ cac dạng như bên VN ta là lục bát hay theo vần láy đuôi.. tôi thấy quá tuyệt vời. Chúng nó được dạy cơ bản là thế, mỗi 1 bài viết, một dạng toán là chương trình như chúng tôi phải học ở ĐH.

Thế mới biết rằng để đạt được đẳng cấp quốc tế chúng ta cần phải có đường lối đào tạo cơ bản và có kiến thức cở sở và tích lũy từ nhỏ, chứ không phải ngay tức khắc mà đem so sánh với thương trường quốc tế được.
Thật là may mắn 1 số người được học và đào tạo cơ bản ở nước ngoài, nên họ được nhìn rộng hơn được học lại những cái kinh nghiệm lũy thừa của các nước tiên tiến, những nước mà tài liệu thông tin cập nhật từng phút từng giây.... mà trong khi chúng ta đang chiến đấu cái đói, thiếu thốn đủ thứ, và dốt nữa thì các nước tiên tiến đã phát minh ra bao nhiêu cái mới rồi....Bây giờ mà so sánh thì quả là quá khập khiễng.
Biết vậy chúng ta là người Việt Nam may mắn đang ở nước tiên tiến sẽ đề cập và đưa ra những giải pháp hữu hiệu để đạt kết quả tốt hơn là ta xấu hổ hay trách cứ đồng nghiệp của mình qua những bài báo hoặc báo cáo. Hiện nay một số vị GS đang quan tâm đến đất nước. Cụ thể là các GS đã đưa ra nhiều hình thức bài giảng cập nhật các vấn đề thời sự trong ngành y tôi thấy rất trân trọng những bài viết đó. các bài học đó rất tác dụng nhiều đến việc thiếu kiến thức trong nước. Tuy nhiên việc tồn tại một số vấn đề trong nước chưa quan tâm, hoặc sai sót trong khoa học, thiếu thông tin, trình bày không khoa học thì chúng ta nên nhìn nhận và đưa ra giải pháp để đội ngũ đồng nghiệp biết hướng sửa chữa và phục thiện những kiến thức cập nhật mới theo kịp các nước tiên tiến. Có như vậy mới sớm đưa các đồng nghiệp của mình vươn tới tương lai...Và trong thâm tâm họ rất biết ơn và tâm phục khẩu phục các anh chị em đang ở nước ngoài. Xin cảm ơn những ai đang đọc và cùng tâm sự với tôi nhé.

No comments: